NGÀY 6: LINH HỒN TÔI TUNG HÔ CHÚA
LỜI CHÚA
Tin mừng Đức Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 1, 46-55)
46Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,47thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. 48Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc.49Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn! 50Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người. 51Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng. 52Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. 53Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng. 54Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người, 55như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Áp-ra-ham và cho con cháu đến muôn đời.”
SUY NIỆM
Đây là bài tụng ca tuyệt tác. Thường người ta chia nó làm hai phần. Phần đầu, Mẹ Maria ca tụng những điều Chúa đã dự định nơi Mẹ; phần hai, nhân dịp này, Mẹ ca ngợi đường lối của Chúa quan phòng. Hôm nay, ta suy niệm về phần đầu. Chúng ta để ý tới ba điểm:
– Tâm tình của Đức Mẹ;
– Nguồn gốc tâm tình đó;
– Những sự hoàn hảo của Thiên Chúa mà Mẹ ca tụng.
Trước hết, chúng ta đọc lại cho thấm thía phần đầu: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,47thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. 48Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc.49Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn! 50Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người”.
Chúng ta tưởng tượng mình như đang ở nhà ông Da-ca-ri- a, nơi vang dội lời tung hô của Đức Maria. Xin Mẹ giúp chúng ta biết sống như Mẹ, thấm thía sâu sắc những ân huệ của Thiên Chúa yêu thương.
Tâm tình của Mẹ Maria
- “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi”.
Những lời đó bộc lộ một tâm tình nồng nàn sốt mến biết bao! Nhưng có nên ngạc nhiên vì chuyện đó không? Vừa khi sự lựa chọn của Thiên Chúa đã rõ ràng, một cảm xúc biết ơn sâu xa lập tức tràn ngập tâm hồn Mẹ, làm rực cháy hơn nữa ngọn lửa mến Chúa đã từng thiêu đốt tâm hồn Mẹ. Càng suy ngắm, tâm tình đó càng gia tăng. Tuy nhiên, cho đến nay, Mẹ đã tự nén lòng, Mẹ đã trung thành giữ kín những điều Chúa tỏ cho Mẹ biết. Mẹ còn nén lòng trước cả những người gần gũi mình trong túp nhà Na-za-rét. Rồi, trong chuyến đi Hêb-ron, nết na và khiết tịnh đã buộc Mẹ phải tuyệt đối dè dặt. Nhưng, khi Mẹ tiến đến trước mặt người chị họ, thấy bà chị đã được Chúa cho biết những mầu nhiệm Người thực hiện nơi Mẹ, khi đó, Mẹ đâu còn lý do nào nữa để nén mãi trong đáy lòng một tâm tình chỉ chực trào vọt lên? Và thế là từ môi miệng Mẹ, thốt ra những cung giọng của một lòng tri ân phấn chấn như những đợt sóng tràn bờ. Bà An-na ngày xưa đã ca lên khi Chúa cho sinh Sa-mu-en, Chúa Giêsu còn hơn Sa-mu-en nhiều, làm sao Mẹ không ca lên? Mô-sê cất lời ngợi khen khi con cái Ít-ra-en thoát ách quân lính Pha-ra-ông, lẽ nào Mẹ không ca mừng toàn thể nhân loại giờ đây bắt đầu thoát khỏi gông cùm ma quỷ? Niềm vui của Mẹ vượt xa niềm vui của Mô-sê, của An-na, Đê-bô-ra và của Giu-đi-tha.
- Chúng ta hãy thử chia sẻ niềm vui dạt dào của Mẹ. Chúng ta hãy cùng Mẹ ca ngợi Chúa.
Trong khi ca ngợi Chúa, chúng ta sử dụng đặc ân cao quý Chúa ban, đặc ân mà các thụ tạo khác không có; chúng ta hãy thi hành sứ mạng vinh quang của loài có trí khôn: Hãy chu toàn bổn phận thiêng liêng của những kẻ không ngừng chịu ơn. Hẳn nhiên, cuộc sống có nhiều đau buồn. Nhưng ác ý của loài người không ngăn cản được Thiên Chúa thể hiện lòng nhân ái. Hãy xem Giáo Hội Mẹ ta. Biết mấy phen Giáo Hội phải cay đắng, nhưng Giáo Hội không bao giờ thôi hát bài Alêluia Phục Sinh. Tung hô Thiên Chúa, tức là dạo trước những bài tung hô vĩnh cữu. Tung hô Thiên Chúa, tức là nghĩ đến việc tôn vinh Chúa sau này và nghĩ đến hạnh phúc cuối cùng của nhiều người sẽ thoát khỏi những khổ đau hiện tại. Chúng ta hãy tự hỏi: Tôi đã ca ngợi Chúa đủ chưa? Thánh Phao-lô dạy: “Anh em hãy tri ân!” Các ngày lễ được lập ra một phần là để tạ ơn. Khi cầu nguyện, ta có dành một phần thích đáng cho việc cám ơn Chúa không?
Nguồn gốc tâm tình đó.
Bây giờ chúng ta xét xem bởi đâu Mẹ có được những tâm tình như trên: Những tâm tình thánh thiện, niềm phấn khởi mạnh mẽ và bộc phát như vậy? Bởi Mẹ luôn luôn vừa nhìn đến ân huệ Chúa, vừa nhìn lại thân phận mọn hèn của mình. “Chúa đã đoái thương đến tôi tớ hèn mọn của Chúa”. Đó là nhìn thấy sự hư vô của mình. “Từ nay hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn!”. Đây là Mẹ ngắm suy những ân huệ Chúa ban.
Chúng ta có muốn giữ mãi trong mình một lòng tri ân mãnh liệt không? Hãy hết sức thấm thía sự nhỏ bé của chúng ta, đồng thời ý thức sâu sắc những điều mà Chúa định thực hiện nơi ta. Nếu chúng ta xác tín sâu sắc rằng chúng ta tự mình không là gì và không có gì hết, thì ngay cả trong những gì Chúa làm cho ta, ta cũng không hề nghĩ rằng Chúa phải làm những cái đó, hoặc ta đáng được như thế. Và nếu chúng ta kỹ lưỡng cân nhắc những ân huệ Chúa ban, thì mỗi khía cạnh mới khám phá lại làm tăng thêm lòng tri ân của chúng ta.
Những sự hoàn hảo của Thiên Chúa mà Đức Mẹ ca tụng.
Lòng tri ân của Mẹ hướng lên Thiên Chúa. Theo Mẹ, lý do cuối cùng của mọi ơn Chúa ban cho Mẹ, chính là lòng nhân hậu vô biên: “Danh Chúa thật chí thánh. Lòng thương xót của Chúa lan tràn từ đời này đến đời kia đối với những ai kính sợ Người”.
Chúng ta cần nhớ: Những ơn Chúa ban bao giờ cũng là hiệu quả của quyền năng Chúa. Nâng con người lên tận Đấng dựng nên nó, việc đó cần quyền năng biết bao! Từ A-đam phạm tội, con người không còn đáng đựơc ơn Chúa, cho nên mọi ơn ban lại còn là hiệu quả lòng thương xót Chúa. Sau hết, mọi công trình của Chúa đều chói ngời sự thánh thiện Người. Chúng ta hãy tôn vinh Chúa vì những thuộc tính đó. Quyền năng và thương xót phải làm ta tin tưởng. Thánh thiện chỉ cho ta biết dùng ơn ban một cách xứng hợp.
Lạy Mẹ Maria của chúng con, Mẹ đã nêu gương cho chúng con biết thấu hiểu những ơn ban và biết không ngừng cảm tạ tri ân. Tìm hiểu bài “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa”, bài ca tri ân tuyệt vời từ đáy lòng Mẹ vút lên trong nhà Da- ca-ri-a, con thấy rõ : Mẹ đã luôn luôn nhìn đến những ân huệ Chúa ban, nhưng đồng thời, Mẹ cũng luôn luôn nhìn nhận thân phận mọn hèn của Mẹ, từ đó, Mẹ càng thấm thía lòng xót thương vô bờ bến của Chúa. Xin Mẹ giúp mỗi người chúng con biết học gương Mẹ, không ngừng cảm tạ tri ân Chúa bằng lời ca tiếng hát, nhưng nhất là bằng nỗ lực sống đẹp ý Chúa như Mẹ. Xin Mẹ nhận lời con. Amen.
Nguồn: Lm. Phêrô Lê Duy Lượng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN