THÁNG HOA – SUY NIỆM VỀ MẸ MARIA THEO TIN MỪNG NGÀY 25: MẤT CHÚA GIÊSU RỒI ĐƯỢC LẠI

NGÀY 25: MẤT CHÚA GIÊSU RỒI ĐƯỢC LẠI

 

LỜI CHÚA

Tin mừng Đức Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 2, 41-52)

41Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su trẩy hội đền Giê-ru-sa-lem mừng lễ Vượt Qua. 42Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta thường làm trong ngày lễ. 43Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giê-su thì ở lại Giê-ru-sa-lem, mà cha mẹ chẳng hay biết. 44Ông bà cứ tưởng là cậu về chung với đoàn lữ hành, nên sau một ngày đường, mới đi tìm kiếm giữa đám bà con và người quen thuộc. 45Không thấy con đâu, hai ông bà trở lại Giê-ru-sa-lem mà tìm. 46Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong Đền Thờ, đang ngồi giữa các thầy dạy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi. 47Ai nghe cậu nói cũng ngạc nhiên về trí thông minh và những lời đối đáp của cậu. 48Khi thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với Người: “Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng tìm con!” 49Người đáp: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?” 50Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói. 51Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Na-da-rét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng. 52Còn Đức Giê-su ngày càng thêm khôn ngoan, thêm cao lớn và thêm ân nghĩa đối với Thiên Chúa và người ta.

SUY NIỆM

Đức Mẹ và Thánh Giuse hành hương Đền Thờ theo luật hằng năm dịp lễ Vượt Qua. Năm nay Chúa Giêsu vừa tròn 12 tuổi, và theo luật, Người cùng lên Đền Thờ. Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giê-su thì ở lại Giê-ru-sa-lem, mà cha mẹ chẳng hay biết. Sau một ngày đường, không thấy Con trong đám bà con; lo lắng, hai ông bà chạy tìm ngược lại đường Đền Thờ. Ngày thứ ba, may mắn, gặp lại Con ngay trong Đền Thờ.

Chúng ta hình dung đoạn đường phải đi ngược lại với nỗi lo nặng trĩu tâm hồn. Tiếp đó là cảnh Đền Thờ, nơi Chúa Giêsu đang đàm đạo.

Chúng ta xin ơn hiểu được giá trị vô song của việc sở hữu được Chúa Giêsu, để không bao giờ ta đánh mất Người. Nếu lúc này đây, ta đã vô phúc mất Người, ta xin ơn biết làm mọi cách được tìm lại được Người.

“Cha con và mẹ đau khổ”

“Cha con và mẹ đau khổ tìm con”

Ai có thể giúp ta hình dung nỗi đau Cha Mẹ Chúa Giêsu phải chịu, khi thấy mình đã lạc mất Con, dù đã hỏi han mọi người, mà vẫn không có kết quả? Trong việc này ông bà không có gì phải phàn nàn nhau. Tình yêu giữa hai người không bị tổn hại gì. Nhưng sự thật, các Ngài đau khổ khi thiếu vắng Chúa Giêsu. Không gì có thể thay thế Chúa Giêsu nơi ông bà. Cũng không gì có thể làm các Ngài khuây khoả sự trống vắng này. Con tim các ngài đang rướm máu! Yêu bao nhiêu, đau khổ bấy nhiêu!

Những người vì dục vọng mà đuổi Chúa ra khỏi lòng mình, họ sai lầm thảm hại biết chừng nào! Nhưng đáng buồn hơn nữa, là những kẻ đã một thời sốt sắng, nay lại để mình nằm trong tình trạng ươn ái nguội lạnh! Cả hai tình trạng đó đều do bản tính yếu đuối của con người chúng ta. Nhưng điều phải phàn nàn là sau những sai lầm như vậy, người ta lại không hối hận ăn năn. Thái độ dửng dưng lạnh lùng này chứng tỏ bệnh mù của ta chưa khỏi, và tai hại hơn nữa, nó báo trước sự sa đi ngã lại. Chỉ khi người ta tự hạ qua việc ăn năn thống hối và đền tội, người ta mới ó thể trỗi dậy, mới được thanh tẩy để lao mình vào chân trời hy vọng của đời sống vĩnh hằng.

Sau mỗi lần phạm tội, chúng ta hãy bày tỏ nỗi đau buồn của chúng ta bằng nhiều cách thế. Việc ăn năn thống hối thật vất vả, nhưng có ích lợi biết bao! Thống hối cách hời hợt, thì không đủ làm chúng ta hoán cải, chỉ khi thống hối một cách mạnh mẽ, mới giúp chúng ta nên thánh thiện hơn.

“Cha con và mẹ lo lắng tìm”

Không chút chậm trễ và ươn lười, các ngài quyết định vận dụng mọi phương cách để tìm được Con. Hỏi han, tiếp xúc, thăm dò, vất vả, hai ngài không ngại gì hết, miễn đạt được ý nguyện là gặp lại Chúa.

Phần ta khi lỡ mất Chúa, ta hối tiếc xuông thì nào có ích gì. Không mục đích nào đáng đeo đuổi bằng hạnh phúc Thiên đường. Vậy mà không việc nào người ta lại lơ là cho bằng trong việc đó. Bao người đã phàn nàn tại sao mình cứ ngồi lì trong một nết hư tất xấu. Hỏi họ, thì họ không thể trả lời đã dùng phương thế nào để tránh dịp tội. Họ không cố gắng thanh toán những nguyên nhân đưa đến tội lỗi thì hỏi sao có thể chừa tội được. Bao người phàn nàn mình cứ ù lì nguội lạnh mãi. Xin hỏi: Họ đã làm những việc gì rồi?

Nếu quả người ta muốn thật, chứ không chỉ muốn bề ngoài, hẳn người ta sẽ nhanh chóng trở nên thanh sạch, thánh thiện biết chừng nào! Cha Ôlivanh nói: “Để có một vị thánh, cần ít thời giờ hơn là cần can đảm”.

“Cha con và Mẹ lo lắng tìm con”

Tất cả công việc tìm kiếm đều nhằm vào Chúa Giêsu. Đức Mẹ và thánh Giuse, không ai tìm sự thỏa mãn ý riêng mình. Khi chúng ta phạm tội, sự hối hận ăn năn của chúng ta không phải bao giờ cũng nhắm vào Chúa, mà nhiều khi chỉ vì bản thân ta. Ta cảm thấy xấu hổ, vì một thất bại mới, ta buồn vì thấy mình cứ hay thay lòng đổi dạ, vì thấy hậu quả tai hại cho sức khoẻ, cho danh thơm tiếng tốt của ta; ta ngại phải lướt thắng cơn sầu buồn trong lòng, ta lo phải thay đổi, phải lột xác, phải hy sinh.

Như thế, từ nay chúng ta hãy giữ để đừng vì mình, dưới bất cứ hình thức nào, làm chúng ta giảm thiểu lòng thống hối ăn năn. Sau khi lỡ mất Chúa, nếu ta không đi tìm Chúa vì lòng yêu mến Người, đó chẳng phải là sai lầm tột độ sao?

Được lại Chúa Giêsu, hoa trái của tìm kiếm

Đức Maria sung sướng chừng nào khi gặp lại Con? Chúng ta hãy chia sẻ niềm vui sướng này. Nhưng nên nhớ rằng niềm vui của Mẹ lớn lao, bởi trước đó Mẹ đã khổ công tìm kiếm Con.

Trong việc ta giao hòa với Chúa cũng thế. Khi mất Chúa, ta càng lo lắng tìm kiếm Chúa, ta càng lo buồn thống hối, càng cầu xin lòng thương xót Chúa, càng lo giục lòng ăn năn, dọn mình chịu bí tích hòa giải, thì khi gặp lại Chúa, khi được lại ơn thánh sủng, khi Chúa trở lại sống trong linh hồn ta, ta càng hạnh phúc bình an.

Lạy Mẹ Maria, chúng con như thấy rõ trước mắt chúng con hình ảnh Mẹ và thánh Giuse lặn lội, lo lắng tìm kiếm Chúa Giêsu. Chúng con cũng thấy rõ hình ảnh Mẹ dạt dào hạnh phúc khi gặp lại Chúa trong Đền Thờ. Xin Mẹ giúp chúng con biết băn khoăn tìm kiếm Chúa, khi lỡ để mất, để rồi khi gặp lại Chúa, chúng con cũng được dạt dào hạnh phúc như Mẹ. Chúng con cũng xin Mẹ thương đến bao tâm hồn, tuy chưa phải là Công giáo, nhưng họ đã được nghe nói về Mẹ, họ cũng thấy Mẹ đáng mến, cũng ít nhiều cậy trông ơn Mẹ. Xin Mẹ làm cho họ băn khoăn thao thức tìm kiếm và gặp được Chúa. Amen.

Nguồn: Lm. Phêrô Lê Duy Lượng