Suy niệm Lời Chúa: Chúa Nhật III MV C

CHÚA NHẬT III MV C

(Xp 3,14-18a; Pl 4,4-7; Lc 3,10-18)

Lm. Hoa Thập Tự

Cử hành phụng vụ của Chúa nhật III MV được điểm trang bởi màu sắc màu của vui mừng và hân hoan. Chúa nhật III mùa vọng, Chúa nhật của niềm vui – joy. Chủ tế mang lễ phục màu hồng, đặc biệt Lời Chúa cất lên với nhịp réo vui rộn ràng, đồng thời lời mời gọi những bước thức hành để hoan hưởng niềm vui ơn cứu độ. Xin được gợi lên 2 điểm để cùng suy niệm:

  1. Niềm vui sung mãn của Sion

Sách Xophonia kết thúc với một bầu khí lạc quan, tin tưởng và vui mừng, khác hẳn với những phần nói về tội vạ và án phạt trước đó. Đó cũng là tâm thái mà Isaia trong bài ca kết thúc sách về Đức Emmanuel đã kêu gọi cả Sion hớn hở mừng vui rằng: “hãy nhảy mừng và ca ngợi, vì giữa người có Đấng Thánh của Israel thật là cao cả” (Is 12,6)Niềm vui sung mãn không phải được đánh dấu bởi những cuộc giải trí, những buổi show diễn của các ngôi sao màn bạc, của những trận túc cầu hay những lễ hội – festival, nhưng là sự hiện diện của Thiên Chúa: Thiên Chúa, Đấng Cứu chuộc, đang hiện diện giữa dân (Xp 3,15b.17; Is 12,6); Người là sức mạnh làm chúng ta không còn sợ hãi tai ương nào nữa (Xp 3,15b; Is12,2); và Hoan hỷ mừng vui vì Thiên Chúa đã thứ tha (15a).

Sự hiện diện cứu độ của Thiên Chúa là niềm vui sung mãn, là niềm an ủi, là sức mạnh, là niềm hoan lạc của dân Chúa, của toàn thể vũ hoàn đang quằn quại rên siết để thành hình. Bởi thế, sứ ngôn Xophonia đã reo lên: “Reo vui lên hỡi thiếu nữ Sion, hò vang dậy đi nào, nhà Israel hỡi, thiếu nữ Giêrusalem hãy nức lòng phấn khởi” (3,14), bởi “Thiên Chúa, Đấng Cứu Chuộc tôi, tôi tin tưởng và hành động, tôi không run sợ, vì Thiên Chúa là sức mạnh tôi, và là Đấng tôi ca ngợi. Người là phần rỗi của tôi” (Is 12,2-3).

Niềm vui tròn đầy và sung mãn với biến cố Đức Giêsu Kitô – Thiên Chúa làm người – Emmanuel, Người là Tin mừng trọng đại cho toàn dân (x. Mt 1,23; Lc 2,10). Niềm vui hệ tại ở việc gặp gỡ với Đức Giêsu, “NIỀM VUI CỦA TIN MỪNG đổ đầy trái tim và cuộc sống của tất cả những ai gặp Chúa Giêsu. Những ai chấp nhận đề nghị cứu độ của Người đều được giải thoát khỏi tội lỗi, buồn phiền, trống rỗng nội tâm và cô đơn. Với Đức Kitô, niềm vui luôn luôn được tái sinh” (Evangelii Gaudium, 1).

  1. Những bước đi để hoan hưởng niềm vui

Gioan Tẩy Giả, Vị Ngôn Sứ loan báo tin vui trong đại, tin vui mà bao đơi ngôn sứ đã tuyên sấm và dân chúng nóng lòng trông đợi. Ông kêu gọi người ta thực hiện việc sám hối nội tâm: sửa lối dọn đường, đồng thời cần sinh hoa trái rằng: “Các anh hãy sinh hoa quả xứng với lòng sám hối” (Lc 43,8). Hoa trái nào vậy? Bài Tin Mừng trả lời cho chúng ta:

2.1. Thực thi đức áiai có hai áo thì chia cho người không có, ai có gì ăn thì cũng làm như vậy” (c. 11). Để có niềm vui, cần thức hành đức ái. Chính khi sẻ chia, khi biết cho đi, người ta sẽ đạt tới niềm vui: cứu rỗi chính mình khi giống Thiên Chúa, Đấng đã cho đi chính mình.

2.3. Thực thi công lý: thời Mesia là triều đại của lòng thương xót, Đấng “rút lại lời kết án” (Xp 3,16), nhưng để hoan hưởng niềm vui thương xót, con người cần thức thị đức công bằng trong đời sống hàng ngày: “Đừng đòi hỏi gì quá mức đã ấn định” (c.13), cũng đừng lấy quyền mà hiếp đáp người khác (c.14);

2.3. Khiêm tốn, con đường dẫn tới Nước Của Niềm Vui: khiêm tốn ở đây không phải là một bài học, một lời giáo huấn mà là một con người, một mẫu gương. Chính Gioan Tẩy giả, “người cao trong nhất trong những người do phụ nữ sinh ra” (Mt 11,11), đã là người khiêm tốn chỉ xưng mình: là “Ngôn Sứ của Đấng Tôi Cao”, là người “đi trước, mở lối cho Người” (Lc 1, 76); là “tiếng kêu trong hoang địa” (Ga 1,23), chỉ là tiếng kêu, còn Đức Gs mới đích thức là Lời. Nếu không có Lời thì không thể có tiếng; là người phục vụ, kẻ nô lệ: “không đáng cởi quai dép cho Đấng Mesia” (Ga 1,28); là người đã rút lui đúng lúc, để cho Chúa lớn lên: “Người phải lớn lêncòn tôi phải nhỏ lại” (Ga.3,30).

Lời Chúa trong suốt Mùa vọng, nhất là hôm nay, mời gọi chúng ta dõi theo mẫu gương sống tâm tình của Gioan Tẩy gia, gương mặt tiêu biểu của mùa vọng. Gioan, con người khiêm tốn, chỉ nhận mình “là tiếng, còn Chúa, ngay từ nguyên thủy đã là Lời. Thánh Gioan là tiếng trong thời gian, còn Đức Kitô, ngay từ đầu, là Lời vĩnh cửu. Bỏ Lời đi, tiếng chẳng là gì?” (St. Augustino, Kinh Sách tuần III MV). Ông không nhận mình là Đấng Kitô, cũng chẳng phải là Elia, những chỉ quả quyết là kẻ dọn đường, người tôi tớ.

Chúng ta đang được mời gọi tới tham dự hội vui của những con trai con gái đầu lòng của Thiên Chúa. Hành trang đưa chúng ta tới với hội vui ơn cứu độ là thực thi công bằng và sống tình bác ái, và trên tất cả là thái độ khiêm tốn, bé nhỏ. Bởi kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn Gioan, và chắc chắn niềm vui sẽ sung mãn nơi những con người khiêm tốn đơn hèn, chấp nhận kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa.

Lạy Chúa, xin hướng niềm vui của chúng con về chính niềm hoan lạc của mầu nhiệm Giáng Sinh cao cả, để chúng con được hoàn toàn đổi mới. Amen.

Nguồn: https://dcvphanxicoxavie.com/vn/Suy-Niem-Loi-Chua/Suy-niem-Loi-Chua-Chua-Nhat-III-MV-C.html